Chuyện Vãng Sanh Tập 3

Chuyện Vãng Sanh Tập 3


Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật, kính thưa chư liên hữu gần xa, đại sư Ấn Quang (là vị tổ thứ 13 của Tịnh Độ Tông, chính là hóa thân của Đại Thế Chí Bồ Tát) đã từng chỉ dạy: "Không luận xuất gia, tại gia, đều phải trên kính dưới hòa, nhẫn điều người không thể nhẫn, làm việc người không thể làm, chịu thay khổ nhọc, thành tựu việc tốt cho người. Lúc tĩnh tọa thường xét lỗi mình,khi nhàn đàm đừng chê kẻ khác. Đi, đứng, nằm, ngồi, ăn cơm, mặc áo, từ sáng đến tối, từ tối đến sáng chỉ chuyên nhất một câu niệm Phật, hoặc niệm ra tiếng, hoặc niệm thầm, không cho gián đoạn. Ngoài niệm Phật ra không khởi niệm khác. Nếu như vọng niệm chợt sinh, ngay đó liền phải dứt trừ. Thường luôn luôn hổ thẹn, sám hối lỗi lầm. Dù có tu trì vẫn thấy mình khiếm khuyết, không được kiêu căng, chỉ xét lỗi mình, không vạch lỗi người, chỉ nhìn cái hay, không tìm điều dở, luôn luôn nghĩ tất cả đều là Bồ Tát, ta chỉ là phàm phu. Nếu y lời này dụng công tu hành, quyết định vãng sanh Tây Phương Cực Lạc.

  1. Hãy nên tìm một nơi chân thật tu đạo, giữ tâm khiêm hạ, chết sạch những vọng động, tu trì Tịnh Nghiệp.
  2. Nghĩ không còn sống lâu trong thế gian, cái chết có thể đến trong sớm tối, nào còn dám xen vô chuyện người khác.
  3. Sanh lòng chân thật, phát nguyện thiết tha, chí thành, cung kính trì danh hiệu Phật, nhiếp tai lắng nghe từng câu từng chữ nối với nhau đừng sót câu nào.
  4. Thường nghe cả ngày tiếng niệm Phật của mình thì tâm sẽ thanh tịnh, tâm sẽ quy nhất.
  5. Dẫu cho tâm đã tịnh, vọng bị khuất phục rồi, chớ nên sanh tâm hoan hỷ, tự khoe khoang với người khác.
  6. Gặp bất cứ ai đều khuyên họ niệm Phật, cầu sanh Tây Phương.
Con người ở trong thế gian chẳng thể siêu phàm nhập thánh, liễu sanh thoát tử đều là vì vọng niệm gây nên. Ngay trong lúc Niệm Phật, liền nghĩ như chính mình đã chết, chưa được vãng, trong mỗi một niệm đều gác bỏ tất cả hết thảy tình niệm thế gian ra ngoài. Trừ một câu Phật hiệu ra, không có một niệm nào để được! Làm thế nào để niệm được như thế? Là vì ta đã chết rồi, tất cả hết thảy vọng niệm đều chẳng vướng mắc nữa. Niệm được như thế ắt sẽ có lợi ích lớn lao. Những kẻ tri kiến nhỏ nhoi hiện thời hễ hơi có một chút cảnh giới tốt đẹp bèn tự mãn, tự cho là đủ, tưởng mình đã đắc tam muội rồi! Hạng người ấy mười người hết chín người đều bị ma dựa, phát cuồng vì tâm niệm cách ngăn với Phật, phù hợp với ma cho nên thành ra như vậy. Những ai chân thật thực hành theo lời dạy này, hết thảy đều đạt được lợi ích chân thật, số người vãng đông, nhiều không thể tính đếm nổi. Trong quá trình sưu tập chuyện vãng sanh, chúng tôi nhận thấy hầu hết các vị vãng sanh đều có điểm chung giông giống nhau, đó là tính tình thiệt thà, chất phát, khiêm cung nhúng nhường..

(Lời nói đầu)

Mục lục:
  1. Lời nói đầu - Chuyện 1 - 2
  2. Chuyện 3 - 4
  3. Chuyện 5 - 6
  4. Chuyện 7 - 8
  5. Chuyện 9
  6. Chuyện 10
  7. Chuyện 11 - 12
  8. Chuyện 13 - 14
  9. Chuyện 15 - 16
  10. Chuyện 17- 18
  11. Chuyện 19 - 20
  12. Chuyện 21
  13. Chuyện 22
  14. Chuyện 23
  15. Chuyện 24
  16. Chuyện 25 - 26
  17. Chuyện 27
  18. Chuyện 28
  19. Chuyện 29 - 30
  20. Chuyện 31 - 32
  21. Chuyện 33
  22. Chuyện 34
Người đọc
Kiều Hạnh, Huy Hồ, Chiếu Thành
Người gửi
dieuphapam
Tải về
2,519
Xem
3,121
Phát hành
Cập nhật
Điểm
0.00 star(s) 0 ratings

Các tác phẩm khác

Top